Trong ngôi nhà truyền thống của người Nga có một số đồ vật được coi là linh thiêng. Chúng là biểu tượng và mang trong mình những ý nghĩa nhất định.
Góc đẹp
Trong nhà người nông dân có một nơi trang trọng được gọi là “krasnyi ugol”. Đó là nơi treo tranh thánh và đặt một bàn. Vị trí chiếc bàn trong góc đẹp là rất vinh dự và là để dành cho chủ nhà, mục sư hoặc những vị khách quan trọng khác. Thêm vào đó sự tôn trọng cho các vị trí giảm dần theo khoảng cách với góc đẹp. Khi vào nhà, người ta đầu tiên là làm dấu thánh, cầu nguyện trước tranh thánh và chỉ sau đó mới chào chủ nhà.
Ngưỡng cửa
Trong lối sống của người nông dân ngưỡng cửa có ý nghĩa đặc biệt quan trọng. Ở ngưỡng cửa trong bất kỳ trường hợp nào không được ngồi hay đứng. Cho đến nay người ta không chào hay tạm biệt nhau ở ngưỡng cửa. Điều đó được coi là không lịch sự. Theo tục lệ này, sau lễ cưới khi bước chân vào nhà chồng, người phụ nữ trẻ không được chạm vào ngưỡng cửa. Đó là lý do để giải thích tại sao lại bế cô dâu trên tay.
Chiếc bàn
Trong nhà người nông dân chiếc bàn được coi là một vật thiêng liêng. Trên bàn người ta không đặt những vật lạ. Cho đến nay đôi khi nói rằng, nếu đặt trên bàn một chiếc gối hay chiếc chăn, thì trong nhà sẽ có ai đó chết. Đứng trên bàn được cho là một sự phạm thượng không thể tha thứ, còn nếu để mèo, gà hay một đứa bé ở trên bàn là hết sức đáng trách.
Những hành động ở bàn phải tuân theo nhiều nguyên tắc. Người ta cho rằng, nếu như một chàng trai ngồi ở bàn và đội mũ, thì mẹ vợ cậu ta bị điếc; nếu như bạn đeo găng tay ở bàn, thì bạn sẽ không sẽ không bao giờ thoát nợ; không được đặt trẻ nhỏ trên bàn, nếu không đứa bé sẽ khó bảo. Ở miền Bắc nước Nga không cho phép gõ lên bàn, bởi vì chiếc bàn là lòng bàn tay của Chúa hoặc Đức Mẹ dang ra cho con người.
Những người nông dân nói rằng, chiếc bàn cũng là bàn thờ ở nơi thờ cúng, bởi vậy phải cư xử trước bàn như ở trong nhà thờ. Trên bàn thường đặt bánh mỳ, và nó đảm bảo cho sự no đủ và sung túc của ngôi nhà. Có câu thành ngữ nói về điều này “Khleb na stol, tak i stol prestol, a khleba ni kuska – i stol doska”.
Ở đâu đó đã cố gắng ngồi lâu hơn ở bàn bởi vì theo những người nông dân ở đó, ngồi ở bàn bao lâu, thì sẽ ở trên thế giới này trong vương quốc của Chúa trời bấy lâu. Trong rất nhiều trường hợp nghi thức người ta đi qua chiếc bàn, tuy nhiên trong cuộc sống hàng ngày không cho phép đi vòng qua bàn: phải rời khỏi bàn từ đúng từ phía mà anh ta đã ngồi. Ở một số nơi người ta còn cho rằng khi rời khỏi bàn, ai đi vòng qua nó, thì người thân nào đó của anh ta sẽ chết. Ở những nơi khác người ta nói rằng “người đó sinh ra cả một bầy trẻ con”.